Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ: Đọc xong còn ai dám đẻ nữa không!!!
18-09-2020 10:41 Bởi: Ds Dũng
Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ, đọc xong còn ai muốn đẻ nữa không! Đây có lẽ là 1 kỷ niệm khó quên và đáng sợ nhất cho đến thời điểm hiện tại của cuộc đời mình.
Mục lục
- 1 Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ: Tưởng đẻ hóa ra lại không
- 2 Qúa trình nhập viện lần 2, chuyển dạ và đau đẻ!
- 3 Nằm giường chịu đau và chạy monitor
- 4 Bắt đầu lên bàn rặn đẻ! Review đẻ thường
- 5 Quá trình khâu tầng sinh môn như thế nào?
- 6 Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ: Kết thúc quá trình vượt cạn
- 7 Chi phí đẻ thường tại phụ sản trung ương hết bao nhiêu
Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ: Tưởng đẻ hóa ra lại không
Ngày dự kiến sinh là 7/9 nhưng rạng sáng ngày 29/8 mình đã có dấu hiệu chuyển dạ sớm. Ra máu đỏ tươi kèm đau bụng 10’ 1 cơn đau âm ỉ như đến ngày hành kinh. Lúc đấy nghĩ là đau rồi nhưng nó chả thấm vào đâu so với cơn đau đẻ thực thụ.
Không biết kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ như thế nào chứ mình vật vã như chết đi sống lại. Mình theo dõi từ 12h đêm đến 2h sáng thì cơn đau không dứt. máu vẫn ra. Mình gọi ông Ánh (chồng mình) dậy đưa vào viện.
Vào thẳng khoa cấp cứu bệnh viện phụ sản trung ương. Bác sỹ cho lên bàn khám trong. Trong đầu cứ nghĩ khám trong là được đưa mỏ vịt vào rồi soi, nhìn… ai ngờ bác sỹ thọc tay thẳng vào. Bác sỹ vừa ấn vừa tỳ.
Mình thở hổn hển, người ưỡn lên như con tôm. Xong bị bác sỹ bảo “Thả lỏng ra để anh còn rút được tay ra chứ”. Hoá ra mình vừa kẹp tay bác sỹ trong đấy vì đau không thể nào mà chịu được.
Khám chưa mở phân nào. Bác sỹ cho sang chạy monitor thì có cơn gò nhưng tần suất không cao. Cứ 10 15’ mới có 1 cơn. Xong lại khám trong tiếp và lại chạy monitor. Rồi lại khám trong.
Sau 3 lần khám trong thì bác sỹ bảo cổ tử cung chưa mở đâu nhé. Bác sỹ cho về nhà tự theo dõi tiếp. Nếu đau mạnh hơn hoặc vỡ ối thì vào viện sau. Lúc này là 7h sáng. Trải qua 1 đêm 2 vợ chồng và bố mẹ chồng thức trắng.
Qúa trình nhập viện lần 2, chuyển dạ và đau đẻ!
Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ thế nào ạ? Mình về nhà thì không còn đau nữa. Cho đến 4h chiều, mình thấy lại đau bụng 5’ 1 cơn. Đau càng lúc càng mạnh hơn khác hẳn lúc sáng. Mình linh cảm đây là cơn đau đẻ thật sự rồi. Nên ăn cơm tối xong mình tắm rửa gội đầu sạch sẽ. Rủ ông Ánh thay ga đệm, lau chùi phòng ngủ gọn gàng để chuẩn bị đón Đậu.
Vừa làm vừa đau bụng. Thỉnh thoảng có cơn đau quá phải quỳ xuống đất để đỡ đau. Đến 10h đêm thì không chịu được nữa. Bảo Ánh “Em thấy đau thật sự luôn, không như lúc sáng đâu, hay lại vào viện đi”. Thế là 2 vợ chồng lại vào viện.
Vào viện lại tiếp tục màn khám trong huyền thoại và chạy monitor. Sau khi chạy máy xong thì bác sỹ khám bảo: “Cổ tử cung mới lọt 1 ngón tay thôi nhưng em có cơn gò nhiều rồi, có muốn nhập viện luôn không?”.
Mình chẳng dám trả lời. Nhưng các cô y tá nhanh nhẹn lắm. Đưa cho bộ đồ màu trắng bảo thay đi, xong nằm lên thụt. Rồi đẩy mình thẳng lên phòng chờ sinh. Trong lúc đấy ông Ánh đi đóng tiền làm thủ tục nhập viện. Không ngờ thời khắc ấy đến nhanh thế.
Chồng không được lên phòng sinh. nên 1 mình cùng các bà bầu khác phải tự chịu đựng, sợ lắm ý. Bà nào cũng lăn lóc kêu rên. kể ra có ông Ánh thì còn cảm thấy có động lực hơn tí.
Từ lúc lên phòng chờ cổ tử cung vẫn chưa mở phân nào. Mà từ đấy đến 2h sáng cơn đau nó càng lúc càng dồn dập. Cứ cách 3’ 1 cơn, nó thúc xuống vùng chậu, xương cụt, b*m. Đau quặn lại không nằm yên được phải đứng dậy ra hành lang vịn vào tay vịn mới có sức.
Cứ liên tục như vậy cho đến lúc 1h 1 cơn đau. Bác sỹ bảo “Chịu đau ngủ đi cho sáng mai có sức rặn”. Mình nghĩ bụng “Đau bỏ mẹ ra ngủ thế nào được”.
Xong lại lồm cồm bò dậy ra hành lang. Lúc này cơn đau nó đến quá nhanh chưa thở được hết cơn trước thì cơn sau lại bắt đầu. Mình quỳ luôn giữa hành lang cho bớt đau. May mà lúc ấy có chị hộ sinh thấy mình đau đến mức phải bò nên bảo vào phòng đẻ để khám.
Nằm giường chịu đau và chạy monitor
Lúc này là 3h. Chị bảo mở 3p rồi nhé. Nằm yên trên gường chạy monitor cơn gò nhé. Nằm mất 30’ mà cái máy nó điên rồ bị kẹt giấy. Làm mình quằn quại trên bàn đẻ 30’ ko được tích sự gì.
Mỗi lần cơn đau đến là nghiến răng lại nắm chặt 2 thành giường. Ưỡn mông lên để qua cơn. Rồi lại phải nằm thêm 30’ nữa để đo. Lúc này quá sức chịu đựng, mình bảo các chị cho tiêm giảm đau vì đọc thấy bảo mở 3p là tiêm được rồi.
Ký giấy xong, ông Ánh đi đóng tiền xong mà nằm chờ mãi không thấy ai đến tiêm cho. Đau thì đau max rồi, mỗi lần cơn đau đến là người mình run lên bần bật. Mồm thì buồn nôn. Chỉ biết gào lên “mẹ ơi con đau quá rồi, ôi đau quá” rồi rên ư ử.
Vặn hết bên này sang bên khác để đỡ đau, lúc này 10 giây lên 1 cơn đau. Bác sỹ bảo “Cơn co đẹp thế này mà chịu khó tí nhé. Bạn bên cạnh đang truyền kích đẻ để có cơn co mà còn chưa có kìa”.
Mình vừa rên vừa bảo “chị ơi em cảm giác đầu em bé sắp lòi ra rồi ý, em buồn rặn quá chị ơi, chị tiêm cho em đi không thì không kịp mất”. Chị gái vẫn khẳng định: “Mới mở 3 4p thì ai cho rặn, nín đi. Bây giờ mới là lúc tốt nhất để tiêm đấy”.
Cứ thế nằm chịu đựng thêm 15 20’ gì đấy. Đến 4h sáng thì 1 chị đi qua thọc tay vào khám hốt hoảng. Bảo mình xuống gường đi, đi sang phòng khác cùng chị. Mình định quay lại cầm điện thoại và đi dép thì chị bảo sang luôn đi. Chị khác cầm đồ sang cho.
Xong dẫn mình sang phòng đẻ. Bảo nằm lên gường vén váy cao lên quá mông đi. Xong hỏi “Thế chồng đóng tiền tiêm giảm đau chưa?”. Mình bảo “Rồi ạ”. Xong bảo “Tí bảo chồng đem giấy đóng tiền lên chị xin chữ ký bác sỹ cho hoàn tiền về nhé. Giờ thì nghe chị hướng dẫn để rặn nhé”.
Bắt đầu lên bàn rặn đẻ! Review đẻ thường
Mình bất ngờ hỏi “Thế mở mấy phân rồi chị?. Chị gái trả lời “Mở hết rồi, bình thường 1 tiếng người ta mở 1 phân mà cô này 1 tiếng mở hết sạch. Thôi trải nghiệm đẻ thường ko thuốc giảm đau nhé”. Thế rồi chị gái cho kéo vào bấm ối tạch 1 phát, nước ối trào ra.
Rồi hướng dẫn mình nắm lấy 2 đầu gối dạng chân hết cỡ ra. Nếu có cơn đau là bắt đầu rặn như rặn ỉa. 3 hơi liên tục. Lần đau đầu tiên đến, mình rặn như hướng dẫn nhưng vẫn chưa ra. Chắc do lực rặn chưa đủ mạnh.
Lại nằm nghỉ chờ lần đau tiếp theo, cũng chưa ra. Đến lần đau thứ 3, dùng hết sức lực ngậm chặt mồm. Nén hơi dồn xuống bụng, xuống đít, xuống b*m. Rặn 1 phát mạnh thì đầu em bé lấp ló. 1 chị hô “Tiếp đi Vân ơi, 1 hơi nữa mạnh vào, giỏi lắm, rặn đi Vân”.
Xem thêm: Kinh nghiệm đẻ thường dễ dàng cho các mẹ
Còn 1 chị thì cầm kè kè cái kéo để trực rạch b*m mình. Mình mà biết thôi ăn kéo rồi. Nhưng kệ cứ rặn trước đã. Rặn tiếp 1 hơi nữa thì vừa lúc chị kia bấm kéo tạch 1 phát. Vừa là lúc đầu em Đậu phịch 1 phát chui ra ngoài.
Chị gái lại tiếp tục hô “Rặn tiếp nào, 1 hơi nữa thôi nào, Vân ơi, rặn đi Vân”. Mình cảm giác hơi này là yếu lắm rồi. Không còn khoẻ như hơi đầu tiên nữa. Nhưng vẫn cố rặn 1 phát nữa. Đang rặn dở các chị lại hô “Thôi thôi thôi, dừng lại, nín lại không rặn nữa”.
Và tuột 1 phát cả người và chân em Đậu chui ra nốt. Em khóc Oé lên 1 cái rồi được các cô đặt lên người mẹ. Mình vừa hạnh phúc vừa run vì dư âm của cuộc đẻ. Nên khi con nằm trên người cảm giác bị đơ. Chỉ biết ôm khư khư em Đậu để đỡ bị rơi.
Quá trình khâu tầng sinh môn như thế nào?
Sau đấy là màn khâu vết cắt tầng sinh môn, khâu 20’ ạ. Mặc dù được tiêm 1 mũi tê vào đùi. Nhưng chắc chỉ 10’ đầu là không cảm giác gì. Chứ 10’ sau rút chỉ phát nào biết phát đấy.
Đau quá mình cứ nhổm mông lên nên bị mắng mấy lần “Vân ơi có muốn tôi khâu đẹp cho không mà cứ hất mông lên như thế, dạng to chân ra, tỳ cái mông xuống bàn đi”.
Mình làm theo nhưng cứ được 1 mũi khâu là lại “Ay ui chị ơi đau thế chị, chị tiêm thêm thuốc tê cho em đi ạ, sao đau còn hơn đau đẻ thế chị ơi”. Xong chị ấy thương mình nên tiêm thêm cho 1 tí tê. Nhưng chả ăn thua mịe gì, chỉ mong qua 20’ này càng nhanh càng tốt.
Kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ: Kết thúc quá trình vượt cạn
Kết thúc quá trình vượt cạn. Mình được đưa về phòng hậu sản nằm theo dõi. Trộm vía cả 2 mẹ con đều bình thường nên được về phòng luôn.
Hôm nay Đậu đã được 5 ngày tuổi rồi. Trộm vía em bé thương mẹ đau vết khâu nên không quấy lắm. Còn mình thì bị bí tiểu. Ngày đầu tiên phải 15 tiếng sau khi đẻ mới bắt đầu đái được bãi đầu tiên.
Nước đái tuôn cũng là nước mắt tuôn. Đúng là đau đẻ chỉ bằng số lẻ của đau đái là có thật. Đẻ không chảy nước mắt nhưng đái lại chảy, dã man lắm. Vết rạch đau, ngồi không dám tỳ hẳn xuống. Đi lại như con khuyết tật bị trĩ, cảm giác phê thật sự.
Hoy chuyện đã dài, và đêm cũng đã về. Mình xin kết thúc câu chuyện đi đẻ của mình ở đây. Cảm giác này hy vọng mình sẽ nhanh quên để còn triển tiếp em bé Đậu em cho Đậu anh chơi cùng.
Chi phí đẻ thường tại phụ sản trung ương hết bao nhiêu
– Chi phí đẻ thường (Bảo hiểm80%). Nằm phòng dịch vụ 1 ngày.
– Chiếu plasma 3 lần tổng là 1tr6.
– Cảm ơn ekip: 2tr
– Thuốc mẹ thuốc con: 4tr
Ekip do chị Bồn đỡ mát tay lắm ạ. Hay gọi tên của mình nên cảm giác thân thiện. Không quát tháo. Dịch vụ của phụ sản trung ương rất tốt. Hằng ngày được rửa vệ sinh vết thương, y tá hỏi han, bác sỹ thăm khám nhiệt tình. Nói chung vừa rẻ vừa tốt ạ.
Còn kinh nghiệm đi đẻ của các mẹ thì sao ạ? Chia sẻ với chị em để có chút động lực đi nào! hihi